Ông bà hỏi cặn kẽ đến yên tâm mới đồng ý. Hỏi tôi đi với ai? Ở đâu? Đi chơi gì trên đó…
Tôi trả lời tường tận cho ông bà biết, không giấu giếm chuyện gì. Xưa tôi đi chơi net ông bà cũng không cấm cản, lâu lâu nói dè chừng việc học tôi thôi nên nói đi với anh chủ tiệm nét ông bà cũng yên tâm cho tôi đi.
Từ hôm đó, lòng tôi nôn nao khó tả. Chỉ mong cho nhanh đến cuối tuần. Mỗi sáng thức giấc, việc đầu tiên não tôi làm đó là trừ thêm một ngày, tuần đó đối với tôi dài mênh mang thời gian như đứng lại chẳng như bình thường.
Rồi thời gian thử thách lòng kiên nhẫn tôi cũng qua. Tối thứ 6, đêm đó tôi vào phòng lôi hết quần áo ra mặc thử, có mấy bộ chẳng nhiều mà tôi thử tới lui đến chục lần chọn ra hai bộ. Bộ mặc đi tôi ủi thẳng thắn lấy móc máng lên nghiêm chỉnh, còn bộ kia gấp lại bỏ quần túi đeo chéo đi học thường ngày. Cả đêm đó tôi chẳng ngủ yên, thao thức cả đêm trông trời nhanh sáng.
Trời tờ mờ sáng tôi đã ra đánh răng, mẹ tôi đang quét nhà thấy tôi ra khỏi phòng cười lớn lên trêu:
– Nôn quá ngủ không được hả con.
Tôi bị nói trúng tim đen ngại ngùng nở nụ cười với bà đi thẳng vào nhà vệ sinh. Tôi lăng săn tới lui xem đồng hồ đợi đến 7 giờ 30 chạy xuống tiệm nét, xuống đến lúc tiệm chỉ vừa mở cửa. Anh chủ tiệm mặt còn chưa tỉnh ngủ, nhướng mắt lên nhìn tôi miệng vừa ngáp vừa hỏi tôi:
– Sao không ở nhà soạn đồ, chuẩn bị trưa đi xuống sớm vậy?
– Em chuẩn bị đêm qua hết rồi, nôn nao trong lòng ở nhà không biết làm gì khó chịu quá.
Anh chủ tiệm cười bước lại quầy kéo tủ lấy tiền đưa tôi nói:
– Chạy ra đầu đường mua anh ly ca phê với ổ bánh mì, còn em ăn uống gì thì mua luôn đi.
– Dạ, em ăn sáng ở nhà rồi.
– Vậy mua ly ca phê, ly cà phê sữa đi.
Người tôi sáng hôm nay đầy sức sống, năng lượng từ đâu giải phóng ra khiến tôi cứ lân lân khó tả. Ngồi nhìn cái acc đang treo, uống cà phê hai anh em nói đủ thứ chuyện thì cũng đến trưa. Tôi về nhà cơm nước, tắm rửa sạch sẽ lên đồ thưa ba mẹ đi. Ông bà cho tôi năm trăm bỏ túi, kêu tôi lưu lại số điện thoại cô 3 phòng có chuyện gì. Tôi chạy ra nét lúc 1 giờ trưa, ngồi ở máy đợi anh Tài đến đi.
À, ông anh đưa acc võ lâm tôi chơi tên là Tài, anh chủ tiệm nét tên là Thanh.
Mắt tôi cứ để ý ngoài đường trông anh Tài, anh Thanh tay cầm túi nhỏ bước ra quầy, tôi nghe giọng của vợ ảnh cũng theo sau đó:
– Ngủ đêm ở Sài Gòn nên lên đồ bảnh toản quá hé.
– Lâu lâu đi chơi có một bữa mà nhai từ đêm qua đến giờ luôn á trời. Anh Thanh đáp.
– Muốn đi luôn không? Vào soạn đồ đi luôn đi.
Vợ ảnh gằn giọng với đôi mắt sắt lạnh. Anh Thanh quay lại cười hạ giọng nói:
– Sao bỏ vợ yêu được, tại em nghĩ ngợi lung tung chứ anh có đi đâu đâu.
Đang xem bộ phim tình cảm bất đắc dĩ thì trước đường có chiếc xe ôtô màu đen đậu lại, xe của anh Tài. Ổng bước xuống xe với phong cách giản dị. Áo thun trơn, quần lửng, mang dép lê với đeo kính đen. Anh Tài nói:
– Thanh lái xe được không? Hai mình chia nhau chạy, cho tài xế ở nhà nghỉ ngơi chứ nó theo đợi cũng tội nó.
– Ừ được. Đi chơi mà để người ta đợi khó chịu lắm, để nó ở nhà đi.
– Để tài xế theo sao đi bậy bạ được, lộ hết rồi sao?
Giọng vợ anh Thanh chen vào cuộc nói chuyện…
– Em nghĩ anh tào lao vậy hả? Có dẫn theo thằng nhỏ nữa kìa.
Anh Tài cười đáp, tay chỉ về hướng tôi.
– Anh không có, mà chồng em có lên đồ bảnh toản nước hoa thơm phức. Ở nhà đi chở em đi chơi đâu có xịt nước hoa.
– Vợ bớt tào lao đi vợ ơi. Anh đi mai về.
Anh Thanh câu cổ vợ mình hôn vào trán đáp.
Ba anh em lên xe xuất phát cũng đã 2 giờ 30 phút. Trời sụp tối thì đến Sài Gòn, xe dừng lại ở tòa nhà khá cao và sang trọng lúc 6 giờ 30 phút tối, tấp vào lề anh Tài gọi điện cho ai đó, tôi chỉ nghe ảnh nói là em đến rồi khi nào anh đến lên nhà luôn nhe. Xe chạy xuống hầm tòa nhà đến chốt bảo vệ anh Tài hạ kính xe xuống chào hỏi bác bảo vệ nói:
– Chút có mấy ông anh hôm bữa ghé bác cho lên nhà con nhe.
Bác bảo vệ gật gù rồi xe chạy vào hầm đậu, ba anh em đi thang máy thẳng lên tầng 9, đi theo hành lang đến cửa nhà cuối đường. Bước vào ngôi nhà tôi há hốc mồm vì sự sang trọng, xa hoa mà trước giờ tôi chỉ thấy trên tivi.
– Nhà không ai ở hả Tài?
Anh Thanh ngồi tựa lưng ở bộ sofa hỏi.
– Ừ, gia đình có ai đi Sài Gòn thì ghé ở, chứ đâu có ai ở đây. Anh Tài đáp.
– Mua lâu chưa? Giá nhiêu vậy Tài?
– Ông già mua tui cũng không biết, đặt cọc mua từ lúc khánh thành lâu rồi mà mới nhận nhà mấy tháng nay thôi.
– Lâu lâu lái xe lại mệt quá.
Anh Tài than thở khi đang nằm trên chiếc ghế massage, rồi anh nói tiếp.
– Em trai tự nhiên như nhà đi đừng ngại. Lại tủ lạnh ăn uống gì thì cứ lấy đi, hay tắm rửa tham quan gì thoải mái đi nhe em.
– Dạ…
– Đợi mấy anh dưới Bạc Liêu lên nữa mình đi ăn.
Tôi đi xung quanh ngắm nhìn, chiêm ngưỡng sự xa hoa của ngôi nhà. Cái tủ lạnh nó to gấp mấy lần của nhà tôi, những bức tranh quệt quạt chẳng ra hình gì nhưng khi tôi đứng lại nhìn kỹ thì mới hiểu được.
Anh Tài kêu tôi kéo tấm màng ra nhìn thành phố về đêm đẹp lắm. Tôi đi lại kéo tấm màng thì lại bị hớp hồn bởi những ánh đèn lung linh đường phố Sài Gòn. Phía ngoài còn sân vườn cũng khá rộng rãi chứ không không phải cái ban công nhỏ xíu như tôi xem trên phim.
… Bạn đang đọc truyện Biến cố cuộc đời tại nguồn: http://truyensextv.moe/bien-co-cuoc-doi/
Hồn tôi mơ mộng theo suy nghĩ tương lai mình có một cô vợ xinh đẹp sống trong ngôi nhà thế này, tôi sướng rân người tưởng tượng đủ thứ. Đứng đu đưa bên ngoài ban công, nhắm nghiền mắt lại, miệng cười te tét thì bỗng tiếng chuông cửa vang lên làm nó tan biến. Tôi đi vào mở cửa sau khi anh Tài kêu:
– Vào mở cửa giùm anh cái. Anh đang phê quá!
Bốn ông ở Bạc Liêu lên, trước đó tôi nghe nói thế chứ cũng có biết ai đâu. Vào ngồi nói chuyện một lúc anh Tài giới thiệu tôi mấy biết là hai anh cùng bang, anh top 1 sever anh thì cũng hạng dưới kế acc anh Tài. Còn hai anh kia là tài xế với một đứa em đi theo chơi giống kiểu tôi.
Mấy ổng điện đài ai đó rồi mấy anh em kéo đi, 3 anh em tôi sang đi cùng xe với mấy anh kia luôn. Đi vào cái nhà hàng khá to, người thì tấp nập tôi cũng không để ý là quận mấy hay đường gì. Tuổi còn ngơ ngơ lên đó toàn nhìn xe cộ, nhà cửa đâu đâu không à, chả quan tâm mấy cái địa chỉ hay là đi đâu, tuổi mới lớn mà dân quê nữa đâu có quạt bát hay lanh lẹ được như ở thành phố, mở miệng nói hay hỏi gì là cứ ấp úng mãi mới thành lời, mà có khi ú ớ rồi im luôn.
Anh Tùng (anh cầm acc top 1 sever) bước xuống xe dúi vào tay tên bảo vệ vừa mở cửa xe 200 ngàn nói:
– Chỉ chỗ cho thằng em anh đậu xe nhe.
Tên kia cúi người cảm ơn líu lo mặt tươi tắn tay chân nhanh nhẹn hẳn lên. Chị lễ tân mặc bộ áo dài vàng nhìn như bà cô giáo dạy ở trường tôi bước ra, lại gần thì tôi mới há hốc mồm thèm thuồng, chiếc áo dài mỏng manh nhìn thấy toàn bộ thân thể bên trong, phía trên là cặp ngực tròn đầy bị ép lại sau áo ngực ren trắng. Thằng em đang ngủ yên bỗng bật mạnh dậy khiến quần tôi đội lên như quả đồi. Giọng chị nhẹ nhàng hỏi:
– Dạ, mấy anh có bàn chưa ạ.
– Có em, bàn của thằng X (cái này không nhớ tên nên đặt là X) ở đâu em?
Anh Tài đáp lời chị bằng giọng êm ái không kém, tay anh cầm 200 ngàn đưa sang chị. Chị dùng 2 tay nhận tiền cúi đầu.
– Dạ, em cảm ơn anh. Mấy anh đi theo em ạ.
Thế chị đó dẫn đi, tôi đi phía sau ngắm nhìn thân hình trắng nõn nà đó mà thằng em tôi liên tục biểu tình. Cũng cố nuốt nước miếng thật mạnh như đang mắc xương ở cổ “Ựt…” Cố an ủi thằng em mà chẳng dám nhìn nữa. Mấy anh em được dẫn vào một căn phòng, chắc tôi nghĩ là phòng to nhất ở đó. Trong phòng đã có 10 mấy người trai gái đầy đủ chào đón mấy ông anh.
Anh em cứ vào nhập tiệc, toàn món ngon dập dìu bưng lên. Mấy ổng thì say sưa cụng ly trò chuyện, tôi thì ngồi trơ ra nhìn rồi ăn uống có ai hỏi thì trả lời chứ cũng chẳng dám bắt chuyện với ai.
Tàn tiệc mấy anh em đang trên đường về thì anh Tài đề nghị đi massage cho khỏe và kêu tài xế chạy lại địa chỉ anh đọc, tôi không nhớ chính xác đường gì nhưng tôi nhớ là ở quận Bình Thạnh. Anh Tài nói to lên:
– Này massage không có bậy bạ nhe, chủ yếu cho khỏe người, mấy chỗ kia nó làm qua loa ghét lắm.
– Ừ, được đấy. Đi xe cả ngày nay ê ẩm cả người.
Giọng anh Nam (đi chung với a Tùng) đáp…
– Ok, khỏe người cái anh em mình mệt sau. Haha giọng anh Tùng cười to.
Tôi lớ ngớ chẳng hiểu gì, mặt đơ ra. Thật ra massage là tôi cũng biết và có nghe kể thôi, cái tôi không hiểu là nghe a Tài nói không có bậy bạ là vào đó làm cái gì? Trước giờ tôi chỉ toàn nghe kể vào massage chỉ là để làm chuyện đó. Mặt tôi lơ ngơ thắc mắc mà chẳng dám lên tiếng hỏi, thì anh Tài nhìn tôi hỏi:
– Em trước giờ có đi massage chưa?
– Dạ, chưa anh.
Cơ mặt tôi cố dãn ra nở một nụ cười ngây thơ đáp.
– Có đụ chưa?
– Dạ… dạ… Có rồi!
– Haha…
– Vậy được rồi, để thôi đi chơi với anh mất trinh thì hỏng.
– Haha…
Tôi cười theo mà gương mặt rõ gượng chẳng vui vẻ gì, anh Tài nói tiếp:
– Vào trong đó em cứ làm theo hướng dẫn, bé nhân viên em chọc sờ mó gì cũng được, nó chỉ không có làm thằng em của em sướng thôi, bên này chuyên massage trị liệu, phục hồi.
– Dạ… dạ…
Đến nơi tôi đi theo sau mấy ông anh lên lầu 1 của một khách sạn, ông nào cũng nói cười háo hức chỉ riêng tôi tò tò phía sau lòng lo lắng nghĩ ngợi đủ thứ, phần lớn là tinh thần nghĩ ngợi cách ứng biến để không phải bị quê… Chỗ này chắc anh Tài lui đến thường xuyên lắm, vừa lên đến bà quản lý đã chạy lại ríu rít chào hỏi mời vào căn phòng uống nước. Tôi nghĩ căn phòng này chắc phải khách vip mới được mời vào. Bả theo kè kè anh Tài hỏi đủ thứ chuyện, vừa trả lời bả anh Tài vừa đứng lên móc ra trong túi quần 1 cọc tiền điếm đưa bã cũng 1 hơi dày nói:
– Sắp xếp phòng với mấy bé xinh xinh cho em, nay em có khách. Mỗi bé 500 trăm, vé vip còn dư em gửi chị với bé lễ tân.
– Chị cảm ơn em. Nay cuối tuần khách đông mấy em ngồi chơi đợi mấy đứa dọn dẹp phòng tý nhe.
Bà quản lý nhỏ nhẹ đáp. Nghe thế mặt anh Tài tỏ vẻ không vui nói:
– Chị kêu mấy đứa tranh thủ đi, bọn em còn có hẹn nữa.
Bà quản lý gật gù bước ra không bao lâu thì quay lại với 7 em, tôi lia lướt qua được 2 em đẹp mấy em kia cũng bình thường không xấu không đẹp, nói chung là được. Cũng bình thường thôi có xinh đẹp gì đâu trong đầu tôi đang suy nghĩ thế thì bà quản lý cất giọng:
– Cho phép mấy bé vào massage chân cho tụi em trong lúc đợi nhe.
– Dạ, cũng được chị.
Giọng anh Nam vang lên, bà quản lý cười tươi bước ra ngoài. Tay em nào cũng cầm một cái ví nhỏ như ví học sinh đựng bút, mấy em chia điều ra bước lại bọn tôi.
– Sao mấy em không mặc đồng phục?
Giọng anh Thanh hỏi to, con bé đang ở chỗ anh Thanh đáp lại:
– Dạ, bọn em đang học. Chưa làm body được ạ.
Tôi cũng bị hớp hồn từ lúc con bé của tôi lại gần nở nụ cười chào tôi. Con xinh nhất trong đám theo tôi chắm lại ngay tôi mới chết, tôi vừa sung sướng vừa ngại với mấy ông anh. Đã đi ké mà còn được đứa xinh nhất, 2 cái cảm giác xen vào nhau làm tôi khó tả. Mà đến giờ viết lại thì lúc đó chỉ tự tôi suy diễn thế thôi chứ thật ra mấy ổng cũng không thèm nghĩ ba cái chuyện đó.
… Bạn đang đọc truyện Biến cố cuộc đời tại nguồn: http://truyensextv.moe/bien-co-cuoc-doi/
Hồn tôi mơ mộng hình ảnh em dù em đang đứng trước mặt, thằng nhóc 16 tuổi mặt e thẹn lơ đi. Trong cái không gian ngột ngạt mà bay bổng đó khiến tôi bối rối thì được em phá tan, bàn tay mịn màng của em chạm vào chân tôi kéo ống quần lên, tôi cảm nhận được cảm giác mát lạnh từ bàn tay đó kèm một dòng điện kích nổ khẩu đại bác vương nòng. Em ngồi xuống dùng đôi tay mềm mại của mình xoa lên bàn chân tôi, mắt tôi nhắm nghiền lại để tận hưởng trọn vẹn cảm giác đó nhưng lại bị em phá đi sau những câu hỏi làm quen.
Em 19 tuổi lớn hơn tôi 3 tuổi, nhưng khi giới thiệu tôi đã nói mình 18 tuổi cho đủ tuổi ăn chơi. Giọng nhẹ nhàng, ấm áp của con gái Đăk Lăk mà lần đầu tiên trong đời tôi được nghe, nó khiến tôi nhớ nhung mãi đến tận giờ. Tôi thì ngại ngùng chẳng dám mở miệng, cũng chẳng dám nhìn em. Cứ nhắm mắt tận hưởng sung sướng trong tưởng tượng của chính mình.
– Anh có đau không ạ?
Giọng nói ấm áp của em lại một lần nữa như thôi miên tôi, như ra lệnh cho tôi yêu em đi vậy. Tôi mơ màng một lúc lâu mới ấp úng trả lời em:
– Không em.
– Vâng, có đau anh nói em nhé.
Tôi ừ hử suy nghĩ đôi bàn tay mềm mại kia làm sao mà làm đau bàn chân chai sạn của tôi chứ?
Nằm khoảng 30 phút thì bà quản lý vào mời lên trên. Anh Tùng cầm trên tay 3 tờ 500 ngàn vừa lấy trong ví ra đưa cho em nãy giờ làm cho ảnh nói:
– Anh gửi mấy ăn uống, mấy đứa tự chia ra nhe.
“Em cảm ơn anh!” Âm thanh đồng loạt vang lên từ các em.
Em của tôi cúi người xuống kéo chiếc ví lại cầm lên nhìn tôi giọng thì thào:
– Em cảm ơn anh, hẹn ngày gặp lại.
Gương mặt tôi không giấu nổi liếng tiếc đáp:
– À, mà em tên gì anh quên rồi?
Thật ra không phải là không nhớ, mà chưa biết được tên em luôn. Lúc em nói tên người tôi đang bay bổng trước sắc đẹp, giọng nói em có bỏ được gì vào lỗ tai đâu.
– Em tên Linh.
Một thanh niên 16 tuổi ngây thơ vừa trải qua mối tình đầu sóng gió khó có thể giấu được những cảm xúc yêu thích, tiếc nuối trên khuôn mặt mình. Anh Tài biết hết những suy nghĩ của tôi khi nhìn gương mặt, anh cười mỉm rồi nói với bà quản lý:
– Chị để bé Linh lên làm cho thằng em luôn nhe!
Linh khựng lại quay người về sau nhìn anh Tài. Bà quản lý cũng đang hướng mắt tôi đáp:
– Mấy bé này đang học, tay nghề chưa để làm được. Nhưng em đồng ý, yêu cầu thì chị kêu bé làm.
Anh Tài nhìn tôi cười nói:
– Em sao? Được không?
Tay tôi rãi đầu, giọng ấp úng:
– Dạ… Được anh!
Anh Tài vỗ vai tôi, cập cổ bước đi, nói:
– Đi lên…
Qua vài bậc thang, tôi được dẫn lên lầu trên. Anh Tài kêu tôi vào trước ngay căn phòng đầu tiên. Tôi đứng lại trước căn phòng tối om, định bước vào tìm công tắc điện thì có một tên bước lại chồm người vào trong mở đèn lên nói:
– Anh vào thay đồ đi, mấy em lên liền.
Tôi nở nụ cười với hắn rồi vào trong đóng của lại.
Ánh đèn vàng mờ ảo, mùi thơm dịu nhẹ thoang thoảng qua mũi, âm thầm nhẹ nhàng của nhạc thiền. Không gian như đưa tôi vào chốn thần tiên nào đó, lột bỏ chiếc áo nội tâm ngượng ngùng bám chặt cơ thể ra ngồi thả mình thoải mái nghiêng đầu dựa vào tường. Nhắm nghiền mắt lại tưởng tượng viễn cảnh chiếm được cơ thể em, miệng tôi cười tươi sung sướng vì cái viễn cảnh đang hiện ra trong đầu như kẻ thần kinh. Đột nhiên tiếng gõ cửa vang lên phá tan mọi thứ, chiếc áo nội tâm lại bám chặt vào tôi như thể phòng thủ tuyệt đối để ra trận vậy, tôi bật dậy chòm tay mở cửa.
Cánh cửa từ từ mở ra, dần hiện gương mặt xinh xắn kèm một nụ cười tươi đã nằm sẵn trên mặt của em. Em lại dùng giọng nói nhẹ nhàng thôi miên con tim tôi:
– Anh có xông hơi không để em mở ạ.
Lần đầu trong đời bước vào những chỗ thế này khiến tôi lớ ngớ như vừa học một công thức toán mới, hiểu không rõ mà hỏi thì lại sợ quê. Chiếc áo nội tâm vô hình lại bó sát vào cơ thể tôi đến khó thở, tôi lắp bắp:
– Anh không!
– Thế anh cởi đồ ra, mặc chiếc quần này vào lên nằm em massage cho ạ.
Em vừa nói tay em vừa đưa tôi chiếc quần đùi nằm sẵn trên giường. Tôi nhận chiếc quần quay lưng lại với em cởi quần áo trên người máng lên chiếc móc ở vách tường, đang lúc mặc chiếc quần đùi em đưa được một ống thì giọng em lại vang lên:
– Anh cởi quần lót ra luôn đi ạ, để em dễ làm với không dơ đồ anh.
Cuối cùng chiếc áo vô hình đang bó chặt cơ thể cũng không bảo vệ được tôi, người đơ ra, tôi quê cứng người miệng mồm chẳng cử động nổi, cố cử động cơ thể làm theo lời em.
Tôi lên giường nằm sấp người xuống theo hướng dẫn của em. Người tôi trơ trụi chỉ còn chiếc quần đùi vải phi bóng, hơi lạnh từ cái máy lạnh đang phà thẳng về hướng tôi, cộng thêm bàn tay lạnh ngắt của em chạm vào lưng làm người tôi như đóng băng run rẩy liên hồi, hai hàm răng liên tục chạm vào nhau phát ra tiếng “lập cập” không ngưng, dù tôi đã cố kiềm không để phát ra âm thanh.
– Anh lạnh hả? Để em giảm máy lạnh. – Giọng em thỏ thẻ.
Tôi lắp bắp mở miệng trả lời kèm âm thanh 2 hàm răng chạm vào nhau như đang ở trời Âu âm độ…
– U… ừh…
Em trèo lên ngồi trên người tôi xoa bóp nhẹ nhàng từng khu vực, đôi tay mềm mại của em làm tôi thoải mái vô cùng.
Một lúc lâu em trèo xuống xoa bóp tay tôi, mọi việc vẫn bình thường cho đến khi bàn tay mềm mại của em di chuyển xuống chân xoa bóp đùi. Từ cái thoải mái đã chuyển sang sướng, người lân lên đánh thức thằng em đang ngủ bên dưới. Sau mỗi lần bóp khu vực đùi là thằng em tôi lại giật bắn lên khiến cả cơ thể tôi nhút nhít theo, cậu em nhỏ bé liên tục chống cự trong bất lực vì bị chính cơ thể nặng nề của tôi đè lên.
… Bạn đang đọc truyện Biến cố cuộc đời tại nguồn: http://truyensextv.moe/bien-co-cuoc-doi/
Cả người tôi cứng đơ vì không biết phải làm thế nào? Chắc em cũng đã cảm nhận được và cũng biết tôi đang bối rối, em mở lời nói chuyện với tôi để làm mềm đi cơ thể đang gồng cứng kia:
– Anh ở gần đây không?
Tôi cố điều khiển hàm răng cứng đơ của mình đáp:
– Anh ở Đồng Tháp lên chứ không phải người Sài Gòn.
– Dạ, mấy anh cũng ghé đây thường xuyên hả?
– Anh lần đầu vào, có ông anh của anh chắc ghé thường xuyên.
Em đáp lại bằng một âm thanh của nụ cười, tôi không thấy được nụ cười đó nhưng trong tưởng tượng của thằng con trai mới lớn thì nụ cười đó của em thiệt dịu dàng và ấm áp. Nụ cười đó đã sưởi ấm cả cơ thể đang run rẩy của tôi, nụ cười kéo luôn cả sự bối rối của chàng trai mới lớn đi mất. Sự ngại ngùng trong tôi cũng dần biến tan, tôi bắt đầu trò chuyện với em:
– Em tên gì? Anh quên mất rồi.
– Dạ, em tên Nhi.
– Em làm ở đây lâu chưa?
– Em mới vào còn đang học ạ.
– Vậy em cũng mới vào Sài Gòn hả?
Tay em vẫn nhẹ nhàng xoa bóp cơ thể tôi đáp:
– Dạ em vào cũng gần 1 năm rồi ạ. Ngày em học nghề Spa, đêm em làm thêm ở đây.
– Làm ở đây thường mấy giờ em mới về, làm vậy sáng đi học nổi không?
– Dạ, ở đây cũng tùy ngày anh. Trễ thì tầm 3h sáng về ngủ đến 9h sáng em đi học.
Cuộc trò chuyện đã xoa dịu thằng em bên dưới từ lúc nào tôi cũng không biết, đột nhiên tôi cảm thấy bớt căng thẳng và biết cách để khống chế cậu em của mình. Tôi lại quay lại câu chuyện với em:
– Em giỏi thế?
Em cười đáp:
– Dạ, cố gắng tự bươn trải cho có cái nghề anh ạ.
Em leo lên người tôi, em đặt 1 chân trên lưng tôi nói:
– Em dậm lưng, anh có đau thì nói em nhé.
– Ừm.
Em đặt bàn chân còn lại lên lưng tôi, từ từ em bước từ dưới lên trên và ngược lại. Tướng tôi từ nhỏ đã gầy, nhìn có vẻ ốm yếu có lẽ em cũng nương, tôi cảm nhận em rất cẩn thận đặt từng bước chân một trên lưng tôi. Thân hình em cũng nhỏ nhắn, với lại tôi là dân quê nên tôi cũng chịu được.
Em bước xuống đến dùng tay đấm lưng cho tôi. Cảm giác mỏi mệt, đau lưng khi cả ngày đi xe và ngồi đợi của tôi từ từ biến tan. Em dừng lại và bắt tôi nằm ngửa lên, hên là thằng em tôi đang không biểu tình nên tôi làm theo lời em không chút ngần ngại.
Điều đầu tiên tôi thấy sau khi quay người lại là nụ cười tươi của em, nụ cười gần đúng như những gì tôi tưởng tượng lúc nảy. Vẻ xinh xắn, mộc mạc của em làm cho cậu thanh niên mới lớn như tôi phải ngượng ngùng đánh trống lảng, không dám nhìn thẳng vào mắt em lâu hơn. Em lấy chiếc khăn trắng phủ lên vùng nhạy cảm của tôi, rồi em quay lên trên massage đầu và mặt cho tôi. Tôi nhắm nghiền mắt lại cảm nhận bàn tay mịn màng của em.
Tiếp theo sau đó em xoa bóp tay và chân tôi. Tôi phải liên tục đánh lừa suy nghĩ của mình để thôi nghĩ về em, tôi sợ cậu em tôi lại phải nhớ đến em. Nếu cậu em tôi lại biểu tình lên thì tôi chẳng biết phải làm thế nào mất. Cậu em tôi đã bị tôi đánh lừa khi tôi đặt suy nghĩ tôi vào những chuyện khác, tôi không để cho tâm trí và suy nghĩ của mình nằm trong căn phòng này. Mọi chuyện điều theo ý tôi cho đến lúc em bóp vào đùi tôi, tay em bóp cao tận gần cậu em tôi.
Thế là nó không còn bị tôi đánh lừa nữa, nó đứng sừng sững nhô cao lên cả khúc. Cơ thể tôi cứng lại, quê chẳng biết mặt mũi phải giấu đi đâu. Em cũng dừng lại mà cười nói với tôi:
– Ơ, cái gì thế?
Tôi lắp bắp đáp:
– Em bóp ngây nguyệt của nó mà hỏi anh.
Em cười rần rần lên trên cái ngượng ngùng của tôi, lấy tay em chạm vào nó đè xuống nói:
– Thôi ngủ tiếp đi để anh em thoải mái.
Tôi quê cứng cả người, chả biết nói gì. Tôi biết độn thổ thì chắc tôi cũng độn thổ chốn đi mất. Phần còn lại thì em massage và em cũng khá cởi mở với tôi. Và tất cả chỉ dừng lại thế do nơi đây là massage thuần túy không có vấn đề kia.
Sau khi em làm xong thì tôi thay đồ xuống dưới, em cũng đi theo tôi xuống dưới. Tôi được mời vào bên trong phòng riêng lúc nảy để chờ mấy anh kia, do nãy tôi không xông hơi nên xuống sớm. Em cũng ngồi đấy, khi tôi nói em không cần ngồi đây với tôi đâu thì em nói em chưa là nhân viên chính thức nên cũng không được làm, chỉ có tôi yêu cầu em mới làm thôi.
Em ngồi cạnh dựa đầu vào vai tôi, tay em luôn nắm chặt tay tôi như đôi tình nhân trẻ đang ngồi bên nhau. Em làm tôi bay bổng sung sướng mà cũng lo lắng không biết em có ý đồ gì, hai dòng suy nghĩ cứ hiện ra trong đầu tôi. Ngồi vừa âu yếm, vừa tâm sự với em tầm 30 phút thì lần lượt các ông anh tôi cũng xuống. Ông nào cũng tươi tỉnh hẳn lên, miệng thì liên tục nói cười với mấy em của các ổng. Khi mấy ổng nắm tay các em bước vào cửa, em nào cũng xinh đẹp hết, công nhận chỗ đấy tuyển chọn hay thật. Dịch vụ thì thuần túy mà các em thì toàn xinh thế này có chết người không chứ.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Biến cố cuộc đời |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện sex phá trinh |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 31/05/2024 03:36 (GMT+7) |