“Chị ơi! Em xong rồi nè, chị đâu ời” – Bước tới phòng Nhã Phương định trêu cô nhưng lại không thấy, Tú Vy nhẹ nhàng gọi như gọi em bé.
“Tắm lâu ghê con nhỏ này, ăn nè gái, nãy đặt người ta mới giao tới, gà nướng muối ớt”
“A… Đã” – Quên đi chuyện trêu chọc khi có cái ăn ngon. Cô bé sốt sắng chạy xuống bếp lấy chén dĩa bày ra đầy bàn chuẩn bị cho bữa trưa của hai người.
Nhìn đôi chân trắng ngần chạy lăng xăng, Nhã Phương không nhịn được ánh mắt thưởng thức, bộ dáng Tú Vy trong mắt cô lúc này là một tiểu tiên nữ ngọc ngà vô tư thanh khiết, thỉnh thoảng chiếc váy tốc lên làm lộ ra vùng bí ẩn đang bị che đậy trông yêu mị khôn tả.
“Vy coi nè, chị mặc cái này bữa sau đi hén” – Nhã Phương một tay ăn một tay cầm chiếc điện thoại đưa trước mặt Tú Vy, trong điện thoại hiện lên một bộ y phục cổ trang đơn giản nom là của cổ trang Trung Quốc, xem ra cô nàng muốn làm thần tiên tỉ tỉ rồi.
“Ngon á khì khì, mà như này bèo quá sao có giải, năm ngoái nhớ top 10 lồng lộn lắm kìa”
“Chị hông muốn giành giải gì đâu, muốn đi cho vui với chụp vài tấm thôi, năm ngoái làm gái Nhật rồi, nay đổi”
“Vậy năm nay em làm gái Nhật, mở mục đó cho em coi đi!”
Hai chị em ngồi quẹt mòn vân tay cuối cùng cũng tìm ra được một bộ đồ ưng ý cho Tú Vi. Cửa hàng cho thuê quần áo thì ngay trung tâm thị trấn Thủ Thừa cách nhà vài cây số nên trong ngày sẽ có người gọi xác nhận và giao đến.
Bữa trưa cũng đã xong, hai chị em nằm xem Tivi rất nhanh trời đã trở chiều.
“Xíu ra sau đồng chơi Vy”
“Làm biếng quá ta”
“Đi đi, theo chị phá làng phá xóm ra hái xoài non chị em mình ăn tại chỗ luôn”
Nghe món tủ mắt Tú Vy sáng rỡ, vội gật đầu lia lịa: “Haha chịu liền, để em về nhà cho ngoại thấy mặt cái tối em qua đây đóng đô luôn nhe”
“Lấy xe chị chạy về đẳng liền đi”
“Rửa chén xong đi”
“Đi đi mà, câu giờ hoài, có mấy cái” – Nhã Phương kéo cô bé ra ngoài hối thúc…
“Dồi dồi”
Mặt trời dần khuất trên những tán cây liêu xiêu, ánh mây đã chuyển hết sang màu vàng thơ mộng. Trên con đường đê gập ghềnh, có thân ảnh hai cô gái một cao một thấp rảo bước cười đùa vui vẻ.
“Có hai chị em ăn, mà hái muốn trụi cây xoài người ta”
“Làm quá chị, chục trái chứ nhiêu, nãy đưa vô cái vòi nước rửa luôn rồi, nhà vắng chủ mình muốn làm gì làm mà haha”
“Lại cái cây đằng kia kìa ngồi”
Hai chị em trèo lên một nhánh cây gừa cổ thụ mọc từ bờ đê vươn ra giữa cái kênh đào, lấy lá bạc hà to vừa bứt được lót bên dưới, Nhã Phương đổ ra hủ muối ớt đâm sẵn ở nhà, đập mạnh trái xoài vào thân cây rồi hai người nhấm nháp từng miếng xoài chua cực hạn, pha lẫn vị mặn của muối hột và vị cay xè của ớt hiểm giã nhuyễn, hết miếng này lại đến miếng khác, không ai dừng lại, bởi vì dừng lại là vị cay lại xộc lên chịu không nổi.
“Cay quá aaaa” – Tú Vy lè lưỡi đỏ dùng tay quạt liên tục vào khoang họng, Nhã Phương cũng không khác gì, hai chị em nằm ngước mặt lên trời trào nước mắt nước mũi đã đời cơn cay nóng mới tạm thời đi qua.
“Dây nhợ gì ai buộc ở đây ta” – Đung đưa cánh tay trúng một sợi dây cước màu trắng, không khó để nhận ra cái này là của mấy tay cắm câu, Tú Vy lém lỉnh kéo từng chút từng chút một.
“Nặng… Nó nặng nè chị ơi, dính con gì chắc rồi”
Nhã Phương nghe vậy cũng thích thú: “Kéo lên xíu nữa”
“Ậy da… Lên nè” ⊙︿⊙
Trái với mong đợi, vướng vào cái móc câu bản to là một chiếc áo ngực cup G dính đầy bùn đất. Tú Vy chề mỏ buông sợi dây để nó tự về vị trí cũ.
“Thôi bé, bữa nào vô ngoại chị câu”
“Dạ…” – “Nhạc ở đâu nghe giống nhạc đám cưới quá chị?”
“Của bà Quỳnh xóm trên đó, có nghe nói”
Nằm ngả lưng trên cành cây thả một chân lơ lửng xuống dưới, Tú Vy suy tư ngắm những ngôi sao mờ mịt dần xuất hiện trên bầu trời chớm tối, chợt cô bé hỏi, thật ra cô bé không muốn hỏi, nhưng dường như có ma lực nào đó khiến cô phải mở miệng: “Chị sợ lấy chồng xa không, chị đi lấy chồng xa sao em gặp chị được nữa”
“Lo xa quá, còn em, chắc em về Sài Gòn lấy chồng hả Vy”
“Không, em không lấy”
“Sao?” – Nhã Phương hơi đảo mắt nhìn cô bé, không gian thiếu ánh sáng nhưng làn da nõn nà trên khuôn mặt Tú Vy vẫn bật tông khiến cô càng có sức hút, Tú Vy thật sự rất xinh đẹp, đến nổi dần vô tình chiếm lấy tâm hồn người ngồi đối diện.
“Thiệt mà”
“Em con một đó”
“Kệ, nếu được… Em… Thà ở vậy với người em thích cả đời”
“Con bé này, vậy khác gì lấy chồng”
“Em muốn ở với người em thích, lỡ có xa cách trùng trùng thì em cũng thấy vui hơn là cùng bọn đàn ông đó sớm tối có nhau”
Nhận ra trong lời nó cô bé có gì không đúng, hơi thở Nhã Phương cũng bắt đầu có sự biến đổi, ánh mắt không động nhìn về Tú Vy: “Em không thích đàn ông?”
“Em thấy vậy, sao chị?”
“À… Không có gì, nhiều khi giờ em thấy chơi với nhau vậy vui sau này em khác á”
“Em cũng không biết” – Tú Vy nhắm mắt hòa tâm trí vào màn đêm u tối, văng vẳng nhẹ bên tai từng khúc nhạc vu quy, Nhã Phương cũng im lặng không nói thêm lời gì. Đến khi trời đã tối hẳn, khoảng hơn 7 giờ có người giao đồ gọi, hai chị em mới bắt đầu đi bộ về nhà Nhã Phương.
“Ê hai em gái… Hú Hú” – Vừa đi đến đầu lộ, có một thằng chạy xe máy phóng bạt mạng trên đường, một tay chạy xe một tay lấy ngón trỏ và ngón giữa kết thành hình () rồi đưa lưỡi ra liếm từ dưới ngón tay liếm lên để trêu gái.
“Hừ, dái có ngày” – Tú Vy khinh thường trù ẻo…
“ĐÙNG” – Chưa đầy 3 giây sau, vì thằng này ghẹo gái nên không nhìn thấy cái gò đất chắn ống bơm cát bắt ngang đường ở trước mặt, sau âm thanh chát chúa thì chỉ thấy một thằng miệng mồm đầy đất và máu tươi lồm cồm bò dậy, dân chúng bu lại xem náo nhiệt, tiếng chó sủa inh ỏi.
“Vy ơi Vy!”
“Sao chị?”
“Mốt có giận gì nói liền, đừng có trù ẻo chị nhe”
“Xùy (• ε •)”
Nhã Phương kéo Tú Vy qua bên đường thanh toán với người giao hàng đang chờ sẵn rồi đi vào trong nhà, sau cả buổi thử và ưng ý hai bộ đồ vừa đặt, cả hai cùng nhau lôi 3 4 gói mì trong tủ làm món mì xào trứng, ăn uống no nê xong thì đã là 10 giờ tối, ai cũng thấm mệt sau một ngày dài.
Nhã Phương trên tay cầm một chiếc váy ngủ khác siêu mỏng, do dự một hồi rồi quyết định đưa cho Tú Vy: “Đi tắm rồi ngủ, thay bộ này ngủ cho mát”
“Oa, cái này dễ thương quá hà, mà cái này sao mặc ra đường chị, mỏng dính hà”
“Mặc ở nhà thôi, chị mới mua 4 cái”
“Tắm chung cho lẹ không chị, hì hì”
Bất ngờ trước lời đề nghị, da mặt trắng hồng của Nhã Phương chợt có tia đỏ: “Th… thôi, tắm trước đi, chị mắc cỡ lắm”
“Vậy thôi, mà chị tắm trước đi, em đi mao xí một hồi tắm sau”
“Vậy xíu vô nhớ tấn mùng lại đó, nay muỗi nhiều rồi”
“Dạ chị”
Rất nhanh sau đó lần lượt hai cô nàng tắm rửa sạch sẽ thơm tho, vì ban đêm chỉ cần quấn tóc lên tắm nhẹ cho trôi hết mồ hôi trên thân thể là được.
Tú Vy biết Nhã Phương đã ngủ, nên bước đi cô gái nhẹ nhàng cố gắng hết sức không gây ra tiếng động.
Khoác lên mình chiếc váy ngủ mỏng tang, Tú Vy có cảm giác trống trải lạ lẫm, nhưng cô bé khá thích sự mát mẻ này, lúc này nếu cô có thêm đôi cánh, ai nhìn thấy cô đều phải thốt lên thiên thần là có thật.
Tú Vy nhè nhẹ bước vào phòng ngủ, đóng cửa nhẹ, chui vào chăn cũng nhẹ và choàng tay ôm người bên cạnh cũng thật nhẹ.
Nằm được hồi lâu, Tú Vy không tài nào ngủ được vì bỗng dưng rất khó chợp mắt, ánh mắt cô bé láo liên nhìn xung quanh.
Có ánh đèn ngủ, Tú Vy mập mờ thấy Nhã Phương cũng mặc một chiếc váy ngủ như mình chỉ khác là nó màu đỏ, màu sắc đối lập với tông da làm Nhã Phương cực kỳ nổi bật, bỗng dưng tim Tú Vy đập thình thịch, tất nhiên đây không phải là lần đầu tiên cô ngủ chung Nhã Phương, chỉ vì xâu chuỗi sự việc trải qua ngày hôm nay, Tú Vy liền có một suy nghĩ cực kỳ lớn mật.
“Chị Phương, chị ngủ chưa”
“Chị ơi”
“Ngủ thiệt rồi h…” – Sau hai lần xác nhận rằng Nhã Phương đã ngủ say, lần xác nhận cuối cùng Tú Vy lại không nói được trọn vẹn cả câu, lúc này chỉ thấy tay chân thậm chí là toàn thân như đóng băng, đang bắt đầu run rẩy kịch liệt, cổ họng có gì đó chặn lại, triệt để không còn chút sức lực.
Cánh tay đang ôm người bên cạnh siết chặt thêm một chút. Tú Vy cố gắng dùng sức trồi lên, ánh mắt say sưa ngắm nhìn nhan sắc tuyệt mỹ đang ngủ say, trong suy nghĩ của bé Vy, Nhã Phương hôm nay, sao trông khác thế, sao lại tuyệt vời như thế này.
Tú Vy nhẹ hạ đầu xuống, kề bờ môi đỏ đang phà hơi nóng, từng chút một, chậm rãi chạm vào đôi môi hồng nhuận đang hé nhẹ của Nhã Phương, một dòng điện chạy dọc từ đầu xuống chân, cảm giác tuyệt vời không có giấy mực nào miêu tả được.
Cô gái vươn đầu lưỡi ra để nếm mùi vị bờ môi người đối diện, không mùi, không vị, nhưng cảm giác thích thú vô cùng, Tú Vy muốn dùng đầu lưỡi nghịch ngợm của mình làm nhiều hơn thế, cô bé đổi tư thế mút nhẹ vành tai Nhã Phương như mút kẹo, cứ thế toàn diện hai bên vành tay đều ửng hồng.
Sau khi thỏa mãn đùa nghịch phía trên, Tú Vy đặt lưỡi kéo từ vành tay xuống giữa cổ, từng làn ngọc dịch pha với ánh đèn trông kích thích cực độ, lúc này trong người Tú Vy chỉ còn bản năng, đầu óc cô đã trống rỗng không nghĩ được điều gì.
Bàn tay Tú Vy kéo nhẹ chiếc chăn dày đang chắn ngang ngực Nhã Phương, vì đang thả rông nên cô bé dễ dàng lách nhẹ bâu áo để ngắm nghía bộ ngực trần non nớt, bầu ngực vừa tay trắng ngọc ngà, nhũ hoa hồng hào còn đang thụt vào trong, quần ngực màu hồng nhẹ nhỏ như không có, say mê ngắm nhìn, bộ ngực của Nhã Phương so với bà bảo vệ là một trời một vực, không thể so sánh. Tú Vy không nhịn được đưa tay nắn nhẹ hai bên, thỉnh thoảng dùng ngón cái trêu chọc hai đầu ti bé nhỏ.
Chuyện gì đến cũng phải đến, cô bé tham lam cho cả bộ ngực bên dưới vào miệng, hăng say nút lấy, hai đầu ngực bị Tú Vy kích thích đã vô thức căng lên, không còn thụt vào nữa. Không biết trải qua bao nhiêu thời gian, Tú Vy hì hục bên này rồi lại bên kìa, cuối cùng cô bé kéo chăn lên lại ngang ngực Nhã Phương.
Tú Vy không dám kéo xuống thêm, bởi vì sợ cái lạnh điều hòa thấm vào sẽ làm Nhã Phương thức giấc, đó là Tú Vy nghĩ thế.
Cô bé chui hẳn vào chăn, bóng tối ngập tràn khiến cô bé không còn thấy được gì nữa, lúc này cô bé chuyển động theo định vị của những ngón tay xinh, vừa xinh vừa hử hỏng, cô kéo áo Nhã Phương lên và đặt lưỡi vào vùng rốn, từ từ kéo nhẹ xuống, nhẹ xuống.
Bàn tay càng trở nên run rẩy, nó sắp được chạm đến chỗ mà nó muốn chạm, bàn tay không biết khách sáo ngay lập tức tiến vào bên trong quần lót, vượt qua đám lông mao mỏng và ngắn là đến khu vực ẩm ướt, ấm áp và mềm mại.
Càng ngày càng ẩm ướt, Tú Vy nhanh chóng đặt mũi vào vị trí cô vừa chạm, một hương thơm dâm mỹ xộc vào mũi, lên tận não bộ, mùi đặc trưng của con gái mới lớn pha lẫn mùi nước vệ sinh Smoovy hương hoa hồng mà hai cô gái thường xuyên sử dụng.
Tuyệt hảo, không, là trên cả tuyệt hảo, không biết Tú Vy đã hít lấy hít để bao nhiêu lần, cuối cùng đầu lưỡi đã không nhịn được, tay Tú Vy vén một bên quần lót của Nhã Phương, đổi khách thành chủ, điên cuồng liếm láp, vừa cảm nhận thứ nước thơm ngọt, có vị mặn nhẹ vừa dùng sức nút mạnh để những giọt dâm dịch tuôn ra không ngừng.
Tú Vy nhắm nghiền mắt hưởng thụ, Tú Vy vô thức tự đưa tay vào hạ bộ của bản thân, bỗng cô dừng lại. Tú Vy giật mình vì bên dưới như đê vỡ đập, cực kỳ tràn trề thứ nước nhớp nháp đặc sệt, thứ nước này đã hung hăng tiến ra trong lúc cô hành sự mà cô không hề hay biết, thêm vào đó là cảm giác ngứa ngáy như kiến cắn nơi hạt đậu nhỏ.
Để giải tỏa cơn ngứa, Tú Vy đưa tay xoe lấy nơi đó, một ngón rồi hai ngón, Tú Vy cảm thấy phê pha không tưởng, đầu lưỡi bắt đầu nhấm nháp mạnh mẽ hơn trước, nhưng cô bé không nuốt dâm dịch Nhã Phương nữa, mà cô bé để nó đọng trên đầu lưỡi, sau khi cảm thấy nó đủ nhiều, Tú Vy đưa bàn tay đang tự kích thích lên kết dính toàn bộ âm dịch ở đầu lưỡi.
Cô bé trồi lên, một tay ôm lấy Nhã Phương, miệng lưỡi ngậm chặt và nút lấy đầu ti cương cứng, dùng bàn tay dính đầy nước âm hộ của Nhã Phương để vào âm hộ của mình…
“Ahhh…” – Tú Vy khẽ rên. Bàn tay Tú Vy hoạt động mỗi lúc một nhanh, đầu lưỡi cũng không thua kém.
Sau đó vài phút, Tú Vy cảm giác âm hộ càng ngày càng ngứa, càng ngày càng mót, cảm giác vừa nhột, vừa ngứa, vừa như buồn tè, cảm giác lạ chưa từng có, Tú Vy nghĩ mình sắp tè, nhưng cô không thể dừng lại, cũng hoàn toàn không muốn dừng, bàn tay xoáy vào hột le càng mạnh thêm, nhanh thêm. Một luồng cảm giác tê rần chạy tuần hoàn khắp cơ thể, nơi âm đạo ngứa ngáy bỗng trào ra từng đợt nước nhờn nhiều vô kể, đùi và hông Tú Vy liên hồi co giật, da gà nổi lên khắp tứ chi, mắt cô bé nhắm nghiền lại, trên miệng cũng vô thức chảy dịch ra từng dòng. Bàn tay vẫn cọ quậy không ngừng lại, cho đến khi cảm giác đó đến một lần nữa. Tú Vy lần đầu chạm đỉnh, lên đỉnh 2 lần liên tục.
Sau cơn lên đỉnh liên hồi, đầu óc Tú Vy trở nên tối sầm, cô bé chìm vào giấc ngủ say, thật say. Không biết trong lúc ngủ Tú Vy mơ thấy điều gì, mà khóe miệng cô mỉm cười thật hạnh phúc.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Bị ngạn lục sắc |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện les |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 04/10/2021 11:36 (GMT+7) |