Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » 12 nữ thần – Quyển 1 » Phần 59

12 nữ thần - Quyển 1 - Tác giả Slaydark

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 59

Liên về phòng, Dương liền háo hức thử nghiệm thành quả sau khi đột phá. Linh Sĩ hướng đến sự đậm đặc của linh hồn, Linh Úy hướng đến độ rộng lớn của linh hồn, còn Linh tá hướng đến tốc độ hồi phục của linh hồn.

Sự hồi phục linh hồn, nói cách khác là sự tái tạo linh lực. Ví dụ lượng linh lực có trong linh hồn khi sung mãn là 100%, Linh Sĩ tư chất thông thường sau khi tiêu hao thì trong một khoảng thời gian nhất định sẽ hồi phục được khoảng 1% linh lực, đến Linh Úy, dù linh lực nhiều hơn nhưng tỷ lệ tái tạo này hầu như không thay đổi.

Nhưng khi lên Linh Tá, tỷ lệ tái tạo dựa theo cấp độ và tư chất mà tăng dần, Ví dụ Linh Tá cấp 1 có thể lên thêm 0.2% thành 1.2%, hoặc tư chất khá hơn thì tăng 0.3% thành 1.3%… Nghĩ thì ít, nhưng cho đến bậc Linh Tướng, Linh Vương, Linh Đế… tỷ lệ này vẫn sẽ tiếp tục tăng càng lúc càng nhanh. Đây chính là lý do tại sao một Linh Sĩ dùng linh lực cào cấu chừng 10 phút đã kệt lặc, sorry gõ nhầm, kiệt lực, trong khi một Linh Đế có thể tung hoành gào thét suốt cả ngày, bởi vì khi đó, linh hồn họ ngoài mức độ to lớn, ngoài mức độ cứng chắc, còn có tốc độ tái tạo rất nhanh.

Đối với người thường đã vậy, đối với người có linh hồn khổng lồ như Dương thì càng có lợi, cùng một tỷ lệ % hồi phục, người khác hồi phục một chén thì hắn đã hồi phục một nồi, người khác khôi phục đủ cho một đấm thì hắn có thể tung năm đến mười đấm với uy lực ngang nhau!

Đạt đến Linh Tá, ngoài khả năng hồi phục linh hồn, còn là cánh cửa dẫn đến một cảnh giới mới: Linh Lực Kết Tinh.

Linh lực kết tinh, ngưng tụ linh lực thành thể rắn. Cảnh giới này chính là một bước tiến dài trong khả năng chiến đấu, một nắm đắm kết hợp linh lực nhập thể có thể phá đá, kết hợp thêm linh lực kết tinh có thể phá sắt! Đương nhiên là linh lực sẽ tiêu hao nhiều hơn.

Không chỉ linh lực vô thuộc tính có thể kết tinh, mà linh lực mang thuộc tính cũng phát triển theo hướng mới, đặc biệt là Thủy thuộc tính vốn gần như vô dụng sẽ kết tinh thành Băng thuộc tính cực kỳ lợi hại, hai thuộc tính hư ảo là Quang và Ám cũng tụ lại thành thực chất và bắt đầu phát huy uy lực tiềm tàng, ba thuộc tính chiến đấu cơ bản nhất, được nhiều người chọn dùng khi đạt đến Linh Úy là Lôi, Phong, Hỏa tuy không thể kết tinh nhưng có thể nén lại tạo thành sức công phá càng thêm khủng khiếp. Ngoài ra, cảnh giới Linh lực kết tinh còn mở ra con đường tu luyện những thuộc tính mang chất kết tinh như Kim, Thổ, Tử Mộc…

(Sở dĩ gọi là Tử Mộc bởi vì người mang thuộc tính này có thể tạo ra linh lực kết tinh dạng cỏ hoặc gỗ các loại nhưng loại kết tinh này không thể sinh trưởng, chỉ khi người đồng thời mang Tử Mộc thuộc tính và Sinh Mệnh thuộc tính, hoặc người mang Tử Mộc thuộc tính đạt cảnh giới cao hơn mới có thể tạo ra dạng thực vật sinh sôi phát triển như thật. Tóm lại là quá trình phát triển của mỗi dạng, mỗi loại thuộc tính là hoàn toàn khác nhau, hầu hết đều được diễn giải trong quyển ‘Linh giới thuộc tính toàn thư’. sách dày 800 trang nhưng chỉ có giá 15 nghìn đồng)

Dương sau khi học phương pháp kết tinh từ Google, trong đầu liền tưởng tượng ra viễn cảnh bản thân hắn cầm một tia hắc lôi tụ thành lôi tiễn, đem phóng thẳng vô đít Long Ngạo, tốc độ và sức xuyên thấu của lôi thuộc tính bá đạo thôi rồi à nha, bảo đảm đi vệ sinh bằng mồm cả tháng!

Nghĩ đã thấy phê rồi, Dương tò mò liền xuất linh lực không thuộc tính ra tập cách kết tinh. Phần linh lực phóng xuất gần như vô hình lơ lững trên bàn tay Dương, bị hắn vận lực nén lại, nhưng cứ nén một lúc thì khối linh lực như cục thạch dẻo này lại bung ra, cứ thế giằng co nén vào rồi bung ra nhiều lần…

Nửa tiếng sau…

Dương rặn muốn lòi ấy, nhưng khối linh lực vẫn kiêng cường chống trả. Giống như Dương, nhiều người lầm tưởng cấp bậc luôn đi đôi với cảnh giới. Nhưng thực ra cấp bậc chỉ là giới hạn tối thiểu để có thể tiếp xúc với cảnh giới, còn luyện được thì là chuyện khác. Cảnh giới càng cao thì càng khó luyện. Thường một Linh Tá mất vài tháng mới thành công thực hiện Linh lực kết tinh, rồi mất thêm mấy năm mới đạt đến đại thành, và tốc độ lĩnh ngộ cảnh giới còn tùy thuộc vào tư chất linh hồn, không liên quan nhiều đến cấp độ của cấp bậc.

10 ngày sau.

Quận Long Mẫu, trung tâm Long thành hôm nay nhộn nhịp lạ thường, ngoài đường người xe tấp nập còn trong các hàng quán thì chật cứng khách ghé chơi.

Giả kim thuật, dù là ở Long thành cũng là nghề cao quý nhất, quan trọng nhất, bởi vì giả kim là trợ lực lớn nhất trong đời sống, trong tu luyện và cả trong chiến đấu. Nghề giả kim cực khó kiếm người tài, nên cũng cực kỳ trân quý người tài. Ví dụ như thiên tài giả kim đại sư Võ Phi Dương của chúng ta ngay khi được phát hiện đã nhận ngay 10 tỷ đồng tài trợ vô điều kiện.

Cứ 5 năm một lần, Giả kim hội Long thành lại tổ chức một cuộc Tân Tú tranh tài, chính là cuộc so tài giả kim giành cho những đối tượng chưa quá 25 tuổi. Bất kể ngươi là đại sư, là thuật sĩ hay là dân nghiệp dư, chỉ cần có hộ khẩu Long thành và chưa quá 25 tuổi đều có quyền dự thi. Nếu lọt vào top đầu thì ngươi sẽ nhận được những đãi ngộ tốt nhất để phát triển tài năng, thậm chí nếu đoạt ngôi quán quân còn được nhận vào giả kim hội, vừa học vừa làm, ra đường toàn mặc vest và nhận lương như đa cấp!

Nơi diễn ra hội thi là tòa nhà Giả kim hội, nằm ngay phía đối diện Long cung.

Ngày đầu thi lý thuyết nên có khá ít khán giả, đa phần là người nhà thí sinh đến cỗ vũ. Dương cô đơn lẻ loi cầm thẻ dự thi uể oải tiến vào đám đông thí sinh. Người Lâm gia vốn thường tự cao vì là một thành phần trong giả kim hội, nhưng toàn thua ngay vòng đầu, xấu hổ không ai dám đưa mặt ra nên chỉ giả vờ cổ vũ Dương qua loa lúc còn ở chung cư, khi ra khỏi đấy thì chẳng còn ai theo. Mà Dương cũng chẳng quan tâm, trừ chuyện chịch chùa em Liên mấy hôm ra thì hắn và bọn kia vốn chẳng có dây mơ rễ má gì…

Vốn dĩ cũng không có gì phải nhục nhã, bới Lâm gia là gia tộc chuyên đào khoáng – luyện kim chứ không chuyên về luyện đan – luyện bảo. Nhờ đào khoáng, luyện kim nên Lâm gia mới thành nguồn cung ứng tài nguyên cho giả kim hội, dần dần mua được một vé gia nhập hội này. Chính vì vậy mà cả gia tộc từ già đến trẻ thường ra đường oang oang rằng ta là người của giả kim hội, đầu ngước lên cao tự cho mình cao quý hơn nhiều nhánh khác của Long tộc. Ngặt nỗi, mỗi gia tộc khi đã là thành viên của giả kim hội thì cứ mỗi kỳ Tân tú tranh tài đều phải cử người tham gia, mà bọn này quanh năm suốt tháng chỉ biết đi đào mỏ, đập đá, làm gì có đứa nào học hành đến nơi đến chốn. Kết quả là nổ cho nhiều vào, đến khi thi thì toàn rớt từ vòng loại, thành trò cười cho thiên hạ.

Thí sinh dự vòng sơ tuyển có khoảng 200 người đến từ các chủng tộc Long thành. Lễ khai mạc dài lê thê kể lể nào là các vị đại biểu, nào là các nhà tài trợ, cứ mỗi cái tên hô lên thì lại có vài tiếng vỗ tay lộp bộp vang lên, rồi nào là hội trưởng phát biểu, rồi đại biểu phát biểu, rồi tài trợ phát biểu, thí sinh toàn bộ ngồi ngáp dài chứ làm éo gì có đứa nào thèm nghe, sau đó mới nhiệt liệt hoan hô khi lễ khai mạc chấm dứt.

Gần 200 thí sinh được chia vào 10 phòng thi, Dương được xếp vào phòng đầu.

Thí sinh xếp hành hai hàng trước cửa mỗi phòng thi cho giám thị điểm danh, khi nghe đến Lâm Tráng Dương của Lâm gia, cả đám cùng phòng ồ lên châm chọc.

“Lâm gia? Là Lâm gia của giả kim hội?”

“Tụi đần độn này vẫn dám cử người đi thi sao?”

“Một tụi suốt ngày cắm mặt đào hố phân, mà khi ra đường lại toàn nhìn lên trời ra vẻ thanh cao, ha ha!”

“Để tao xem mặt thằng đần độn này của Lâm gia, còn dám vác mặt đến thi.”

Khi điểm danh, Dương buộc phải giơ tay hô “Có!” nên bị bọn đứng gần nhận ra, thế là cả đám chỉ trỏ nhìn hắn như xem khỉ đít đỏ trong thảo cầm viên, bọn hàng dưới cũng chạy lên xem mặt Dương, khiến Dương dù đang cải trang nhưng cũng cực kỳ bực tức bọn khinh người quá đáng này. Nhưng ngay cả lão giám thị cũng chỉ cười cười, mặc cho bọn thí sinh làm loạn.

Dương đang cáu kỉnh, chợt có tiếng hô đầy chính nghĩa của một thanh niên: “Dừng lại ngay! Các ngươi đừng có khinh người quá đáng!”

Nghe tiếng thanh niên quát, cả bọn đang cười cợt bỗng im bặt, Dương quay lại nhìn, kẻ vừa lên tiếng là một thanh niên khá đẹp trai, thân hình thư sinh nho nhã. Kẻ này là thiên tài giả kim đại sư 25 tuổi, Hồ Đào, có cha là người Hồ gia, mẹ là người Bành gia, hai nhánh quý tộc Long tộc, tài lực đều vượt xa Lâm gia, ông nội và ông ngoại Đào đều là thành viên cấp cao trong giả kim hội.

Hồ Đào bước lại vỗ vai Dương an ủi: “Người anh em, đừng buồn, có ta ở đây không ai dám cười cợt ngươi!”

Rồi trước ánh mắt đầy biết ơn của Dương, Hồ Đào quay sang bọn thí sinh, tức giận quát: “Các ngươi là cái thá gì? Lâm gia thì đã sao?”

Uy danh của Hồ Đào khiến đám thí sinh cúi đầu không dám phản bác. Hồ Đào mắng tiếp: “Các ngươi có quyền gì mà mắng Lâm gia đần độn? Ta nói cho các ngươi biết, mắng như thế là sỉ nhục người đần độn, bọn Lâm gia đến đần độn cũng không bằng! Nghe rõ chưa!”

Bọn thí sinh đang cúi đầu chịu trận, chợt hiểu ra liền bật cười ồ lên, chỉ có mặt Dương là tối sầm lại. Thì ra thằng Hồ Đào đê tiện này vờ nâng hắn lên rồi đạp hắn ngã thêm một cú còn đau hơn.

Lúc này có ồn ào nên toàn trường thi đều tập trung lại xem.

Dương âm u khều Hồ Đào, ra vẻ ngu ngơ hỏi: “Anh này cho em hỏi… kẻ thua cả đần độn thì gọi là gì ạ?”

Hồ Đào nhướng mày: “Gọi là… óc đậu hủ đi! Ha ha…”

“Vậy còn kẻ thua cả óc đậu hủ?” Dương hỏi tiếp.

Hồ Đào đang hào hứng, không suy nghĩ đáp luôn: “Có loại ngu tới vậy sao? Vậy thì gọi là… óc chó đi!” Lời này Hồ Đào cố ý hô rất to, cả trường thi từ giám khảo đến thí sinh đều nghe thấy.

Dương cũng bật cười, không phải giả vờ mà là cười thật, bởi vì Hồ Đào quên mất một chuyện, tên hắn là Hồ Đào, mà hồ đào là tên khác của quả óc chó. Trong đám thí sinh cũng có người nhận ra, nhưng chỉ dám cười thầm chứ không muốn động chạm Hồ Đào. Dương cũng không kịp nói gì thêm, bởi vì giám thị bắt đầu gọi thí sinh vào phòng thi.

Đề thi gồm 52 câu về các lĩnh vực luyện kim, luyện bảo và luyện đan, gồm 12 câu lý thuyết, mỗi câu 5 điểm và 40 câu trắc nghiệm, mỗi câu 1 điểm, thời gian làm bài 200 phút. Dương thừa sức làm hết trong một nữa thời gian, nhưng đây là Long thành và hắn đang cải trang nên không ngu gì thể hiện quá kinh người. Dương nhiều lần giả vờ vò đầu bứt tai, đến gần hết giờ lại ra vẻ gấp gáp viết vội như những thí sinh bình thường rồi đến khi hết giờ mới nộp bài.

Gần 200 bài thi được 10 vị tông sư chia nhau chấm điểm nên rất nhanh, sáng hôm sau đã công bố kết quả. Dương dậy rửa mặt ăn sáng xong liền thong thả đến xem, không phải xem điểm, mà xem vẻ mặt của thằng Hồ Đào kia.

Kết quả vẫn chưa có, một đám đông đang tụ tập đợi thông báo kết quả, một thằng hôm qua thi chung phòng Dương, thấy hắn đến liền hò hét: “Ủa óc đậu hủ đến kìa bây?”

“Nó đến làm gì? Đến xem mình có bị ai đoạt mất hạng bét không à?”

“Nếu có tên nào để thua điểm hắn thì óc chó là đúng rồi! Ha ha!”

Hồ Đào thì nhếch mép cười một tiếng, thứ ngu si như Dương hắn vốn chẳng thèm quan tâm.

Lát sau, một giám thị cầm ra cuộn giấy lớn ghi kết quả đem treo lên tường, phần đầu cuộn giấy là 20 dòng tên màu đỏ chót, tên của 20 thí sinh cao điểm nhất được vào vòng sau, còn lại 180 dòng tên chữ đen nhỏ hơn, là những kẻ bị loại.

Những kẻ chiếm được hàng đầu háo hức xem cái tên đầu tiên, rồi chết trân như tượng. Hạng 1: Lâm Tráng Dương – Lâm gia – 89 điểm.

Dụi mắt mấy cái, cả bọn nhìn lướt xuống dưới, trong danh sách chỉ có 1 cái tên của Lâm gia, và đang đứng hạng 1.

Hồ Đào cũng chen vào, đang háo hức xem hắn có đứng trong top 3 hay không, thì ập vào mắt là cái tên Lâm Tráng Dương chiễm chệ ngôi đầu.

Dương đứng ngoài, hai tay ôm sau đầu huýt sáo vu vơ, rồi như tự hỏi mình: “Thua cả óc đậu hủ thì gọi là gì nhỉ?”

Một câu hỏi bâng quơ nhưng tất cả thí sinh đều nghe được, bởi cả đám đang chết lặng, trong đầu cùng hiện ra một đáp án: “Óc chó!”

Nhưng ai dám nói ra? Hôm qua bọn hắn còn hả hê trêu chọc người ta, hôm nay toàn bộ đều thua điểm, khác nào cả đám hôm qua vui vẻ tự nhận mình là óc chó, khi đó còn cười rất khoái chí nha!

Hồ Đào vẫn còn chưa tin được chuyện một thằng Lâm gia lại vượt qua thiên tài đại sư như hắn, dù là hắn chỉ xếp hạng 4.

Hồ Đào lắc đầu nghi ngờ: “Chắc chắn có gian lận!”

“Óc chó… Óc chó gâu gâu chíu chíu…” Dương trong mấy giây đã sáng tác ra một giai điệu trêu tức Hồ Đào, mà hiệu quả cũng thật là kinh người!

“Óc chó con mẹ mày!” Hồ Đào tức giận gầm lên, chạy ra túm áo định đánh Dương.

“Dừng tay!” Lúc này một tiếng quát uy nghiêm hô lên, toàn bộ ban giám thị đang họp trong phòng nghe tiếng gào của Hồ Đào đều kéo ra ngăn cản.

Một lão giám thị già bước đến, trầm giọng hỏi: “Đây là chuyện gì? Các cậu có biết đây là đâu không?”

“Thưa ngài, nó đánh con!” Dương méc.

Lão già nhướng mày: “Tôi chưa hỏi cậu! Cậu Hồ Đào, nói tôi biết lý do!”

Hồ Đào buông áo Dương ra, kính cẩn cúi chào lão già rồi đáp: “Thưa ông, hắn ỷ mình điểm cao rồi chửi bọn con là óc chó, con tức thay cho các bạn nên…”

Lão già gật gù, quay sang Dương trừng mắt: “Cậu kia, dù cậu có chút tài giỏi nhưng không có nghĩa là được quyền sỉ nhục người khác! Cậu còn gì để thanh minh?”

“Con…”

Dương chưa kịp nói, lão già đã ngắt lời: “Được rồi! Trừ cậu Dương 10 điểm, còn 79 điểm, xếp hạng 5, lần sau còn tái phạm là loại luôn, chúng ta không cần loại nhân tài thiếu đạo đức!”

Dương tức muốn hộc máu, lão già khốn nạn này rõ ràng là thiên vị công khai, nhờ có Google nên Dương biết lão chính là ông ngoại của thằng Hồ Đào, Bành Chân tông sư, lại còn ra vẻ như công bằng liêm chính lắm, hôm qua thằng Hồ Đào sỉ nhục hắn ai cũng biết nhưng không ai thèm lên tiếng, hôm nay thằng Hồ Đào định đánh hắn mà hắn còn bị kết tội, đúng là một bọn thối nát tận gốc rễ.

Tức thì tức nhưng Dương đành nhẫn nhịn, trà trộn vào giả kim hội là con đường tốt nhất để hắn có thể cứu được Diễm.

Thế là Dương ôm một bụng tức đi về Lâm gia.

Chung cư Lâm gia trang lúc này có một đám người, bao gồm gia trưởng đang ngồi dưới sân, dù biết viễn vông nhưng bọn hắn vẫn nuôi chút hy vọng rằng Dương vượt qua vòng đầu. Thấy Dương về, cả đám hấp tấp kéo đến, nhưng lại thấy nét mặt bực bội của Dương thì biết ngay là kết quả không có tí nào khả quan.

“Thế nào rồi?” Gia trưởng Khánh hỏi, trong đầu bắt đầu nghĩ ra những câu từ an ủi.

Dương thở dài: “Bọn giám khảo chó má! Rõ ràng là đậu hạng nhất, tụi nó thiên vị trừ mất 10 điểm rớt xuống hạng 5!”

Lão Khánh thở dài, buồn bã cam chịu, vỗ vai Dương an ủi: “Thôi, dù sao cũng chỉ là một cuộc thi, dù bị loại từ vòng đầu nhưng mà từ hạng nhất rớt xuống hạng 5 thì cũng… Ủa? Hạng nhất? Trừ 10 điểm còn hạng 5?” Mắt lão Khánh trợn muốn lòi ra, miệng há đến nỗi sắp rớt cằm xuống đất. Đùa chứ dù bị loại mà không hạng bét cũng đã mừng lắm rồi, đằng này lại còn nằm trong top 5, mà đấy là do bị trừ đi đến 10 điểm nha!

Không riêng lão Khánh mà những người còn lại miệng vẫn còn há ra. Để chắc chắn Dương không chém gió, lão Khánh sai con trai đến giả kim hội xem kết quả, quả nhiên là Dương 79 điểm, đậu hạng 5!

Từ lúc này Lâm gia xuất hiện một khái niệm gọi là mừng té đái, lão Khánh không kềm chế được, y như một con khỉ già hò hét múa may, “thằng nhỏ” tự động xả nước trong quần thành một vệt khác màu rõ rệt. Cũng phải thôi, cái gia tộc này có bao giờ qua được vòng loại đâu, nói chi đến 5 hạng đầu.

Thế là tối đó cả Lâm gia mở tiệc ăn mừng, dù chỉ mới qua vòng loại nhưng chẳng khác nào nhận chức vô địch đến nơi, cha con nhà lão Khánh uống đến say bí tỷ, kết quả là đêm đó Dương được Mỹ Liên sang “thưởng” cho một trận vắt kiệt tinh trùng sau mấy ngày dài xa cách.

Vòng thứ hai của cuộc thi giả kim Tân tú tranh tài, quảng trường rộng lớn của trụ sở giả kim hội Long thành dựng lên một khán đài lớn. Đây là một cuộc thi mang tính chất hàn lâm nên khán giả đến xem đều là những trí thức, quan chức hoặc những đại gia đến xem mặt nhân tài.

Toàn khán đài hướng đến một khu thi đấu, nơi đây có 20 bộ bàn ghế xếp thành 4 hàng dọc, 5 hàng ngang, là nơi mà 20 thí sinh vượt qua vòng 1 tiến hành bài thi vòng 2.

Sau khi giới thiệu về thể lệ vòng thi, vị MC của cuộc thi bắt đầu giới thiệu lần lượt 20 thí sinh xuất sắc nhất, gọi đến ai thì người đó bước ra chào khán giả rồi tiến vào vị trí đã định sẵn.

Hạng nhất vòng 1 vốn là Dương nhưng bị trừ điểm nên người hạng nhất hiện tại là Luyện Viễn Trung, thiên tài giả kim đại sư 25 tuổi của Luyện gia Long tộc. Nhánh Luyện gia Long tộc này đông người, đất rộng và lắm tài nguyên nhưng lười sáng tạo, chỉ thích học hỏi công nghệ rồi làm nhái theo và bán ra với giả rẻ hơn hàng gốc để kiếm lời, nhiều lần bị kiện nhưng lợi dụng quyền thế chạy chọt, mua chuộc, thậm chí là đe dọa để qua chuyện.

Luyện Viễn Trung bước lên ghế đầu tiên của hàng đầu, là nơi được khán giả nhìn rõ nhất, quan tâm nhất.

Tiếp theo là Long Mi, nữ thiên tài đại sư 24 tuổi của Long gia Long tộc, là một mỹ nhân tài hoa, có trí tuệ, siêng năng, kiên nhẫn lại còn khéo léo nên vừa biết luyện kim, luyện bảo lại còn biết luyện đan.

Tiếp đến là Hồ Đào của Hồ gia, cũng là một thiên tài giả kim đại sư 25 tuổi. Kẻ này khi được gọi tên liền bước ra vẫy tay như thể mình là siêu sao vô địch không bằng.

Hạng 4 là một giả kim thuật sĩ 25 tuổi cao to béo ú tên Trương Tuấn Anh, là người của tộc cá voi, người này theo Dương thấy thì khá hiền lành khiêm tốn.

“Tiếp theo là thí sinh đang đứng hạng 5, Lâm Tráng Dương, đến từ Lâm gia Long tộc…”

Nghe đến Lâm gia, khán giả ồ lên ngạc nhiên.

“Lâm gia Long tộc? Từ khi nào mà Lâm gia sinh ra một giả kim thiên tài đúng nghĩa vậy?”

“Có nhầm lẫn chăng? Hay bọn này kiếm đủ tiền hối lộ giám khảo rồi?”

Vị nam MC trẻ đọc tiếp: “Lâm Tráng Dương hiện 22 tuổi, là… giả kim nghiệp dư!”

Khán giả lại càng thêm xôn xao, 22 tuổi, lại còn là dân nghiệp dư, vậy thì chắc chắn là gian lận rồi!

Nghĩ thì nghĩ nhưng chẳng ai dám can đảm tố cáo, nối về quyền lực, giả kim hội chỉ dưới Long cung, còn nói về tài lực, giả kim hội thấm chí còn giàu hơn Long cung, lại nói những khán giả ở đây đều ít nhiều có quan hệ làm ăn phụ thuộc với giả kim hội, ai dám có ý kiến?

Dương tức đỏ cả mặt, dù đang cải trang đi nữa và dù thực sự là hắn gian lận đi nữa thì cái cảm giác bị xem thường đúng là rất khó chịu, lại còn vô tình nhìn thấy cái bản mặt châm chọc của thằng Hồ Đào, tức càng thêm tức.

Sau Dương là 15 thí sinh còn lại, trong đó có đến 4 người thuộc Long tộc. Cũng không phải vì Long tộc tài trí hơn người, mà là do Long tộc được ưu đãi vượt xa các tộc khác nên thừa sức đầu tư đào tạo nhân tài.

Vòng thi thứ hai chia làm 3 phần, tương ứng với 3 phần luyện kim, luyện bảo và luyện đan của giả kim thuật. Đây là cuộc thi trẻ và thời gian có hạn nên tất nhiên sẽ không bắt thí sinh trực tiếp luyện kim, luyện bảo, luyện đan, mà chỉ thực hiện một phần việc nhằm thể hiện tài năng.

Phần 1: Luyện kim. Mỗi thí sinh được giao một viên bi đồng nhỏ bằng đầu ngón tay, cùng một số phụ liệu đã qua xử lý, yêu cầu trong 1 giờ phải luyện thành linh đồng, sau đó dựa vào thời gian xử lý và chất lượng thành phẩm mà đánh giá điểm số của mỗi thí sinh.

Phần thi này khó ở chỗ phải chọn ra loại phụ liệu và lượng phụ liệu hợp lý, kết hợp với lượng linh lực đưa vào viên bi đồng không quá mạnh, không quá yếu, không quá nhiều, không quá ít mới có thể tạo ra viên linh đồng hoàn hảo nhất. Những điều này thì Dương hoàn toàn có thể dựa vào kiến thức nhận được từ Google để hoàn thành một cách hoàn hảo.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Danh sách truyện cùng bộ:
12 nữ thần – Quyển 1
12 nữ thần – Quyển 2
12 nữ thần – Quyển 3 (Update Phần 11)
Thông tin truyện
Tên truyện 12 nữ thần - Quyển 1
Tác giả Slaydark
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sắc hiệp, Truyện sex hay, Truyện sex mạnh
Tình trạng Truyện đã hoàn thành
Ngày cập nhật 15/05/2017 13:59 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Slaydark

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân